Hãy cứ luôn thiết tha nơi tim mình,
Có đôi khi phải học cách lặng thinh,
Để hiểu hơn nhân tình và thế thái,
Bởi vẫn biết không có gì mãi mãi.
Hiểu được rồi sẽ chẳng phải khổ đau.
Khi ta biết buông bỏ những bận lòng,
Nhìn cuộc đời nhẹ nhàng, thanh thản
hơn,
Chỉ cần sống với trái tim chân thành,
Không để nỗi buồn làm trái tim mệt
nhoài.
Như dòng sông chảy qua những khúc
quanh.
Dẫu cho đời có nhiều sóng gió bão
bùng,
Chúng ta vẫn phải bước tiếp, không lùi,
Đừng để những điều ngoài tầm tay quật
ngã,
Vì rồi một ngày, ta sẽ thấy yên bình.
Chỉ cần sống thật, chẳng sợ gian khó.
Hãy cứ yêu thương, không ngừng trao
đi,
Mặc dù đôi lúc cuộc sống không dễ gì,
Nhưng một nụ cười, một lời ân cần,
Có thể làm ấm lòng những người lạ,
Và cuộc đời này sẽ bớt lạnh lùng.
Hãy cứ sống như thế, bình yên thôi,
Để không còn lo âu, muộn phiền trong
đời,
Vì khi hiểu được, ta sẽ thấy rằng,
Chẳng gì là mãi mãi, chỉ có tình yêu,
Vậy hãy sống thật, và yêu thương thật
nhiều.
Lm. Anmai CSsR