Thầy cô là những người lái đò
Lặng lẽ đưa chúng em qua những bến bờ
Mỗi ngày, thầy cô là ánh sáng dẫn lối
Dạy chúng em từng chữ, từng lời thấm sâu vào lòng.
Con đò ấy không chỉ chở chữ nghĩa
Mà chở cả ước mơ, khát vọng, hoài bão
Dẫu sóng gió, thầy cô vẫn vững mái chèo
Giúp chúng em vươn tới bến bờ tương lai.
Có khi đò trôi giữa dòng nước xiết
Thầy cô phải một mình chống chọi
Mà chẳng khi nào thầy cô buông tay
Vì thầy cô biết, còn chúng em phía sau.
Bao nhiêu năm tháng, thầy cô âm thầm dạy bảo
Là bao nhiêu hy sinh chẳng bao giờ kể
Từng bài giảng, từng lời khuyên dạy
Là hành trang cho chúng em bước vào đời.
Chúng em lớn lên, dần rời bến cũ
Mỗi người đi theo những con đường riêng
Nhưng vẫn nhớ về người lái đò năm ấy
Với đôi tay vững vàng và trái tim nhân hậu.
Cảm ơn thầy cô, người lái đò kiên nhẫn
Chở chúng em qua bao đoạn đường gian khó
Dù có đi xa, bao năm tháng trôi qua
Công ơn thầy cô vẫn mãi khắc ghi trong tâm khảm.
Tác giả: Nguyễn Thị Duyên
Nội trú dòng Đức Bà Truyền Giáo Nha Trang