(Suy niệm từ Tin
Mừng Ga 19, 17-42)
Chiều
hoang dại nắng gắt gao rát bỏng,
Gió
cuốn trôi giọt lệ lá vàng rơi,
Hoa
ngũ sắc bổng chuyển màu đỏ thẫm,
Đỏ
thẫm chân trời, đỏ thẫm hoàng hôn.
Người
tử tội thân hình bê bết máu,
Những
vết thương rạn nứt bám bụi đường,
Ngàn
vết roi in hằn trên da thịt,
Cạnh
nương long Máu Nước chảy tuôn tràn.
Đồi
hoang vắng thập tự chiều ngã bóng,
Mẹ
chơi vơi hiu quạnh giữa cô liêu,
Con
của Mẹ giang tay ôm thế giới,
Mẹ
giang tay ôm trọn xác Con yêu.
Mẹ
nức nở lệ rơi tim quặn thắt,
Hồn
bay xa lạc lõng giữa đất trời,
Bởi
thương Con Mẹ vượt ngàn gian khó,
Hai
tiếng “Xin Vâng” Mẹ hiến cho đời.
Nắng
nhạt nhoà mênh mang niềm thương nhớ,
Ký
ức ùa về lạnh buốt con tim,
Mẹ
đau đớn bên xác Con tan nát,
Thánh
ý Cha, ôi sao quá nhiệm mầu!
Mẹ
lặng thầm nhìn Con yêu tự hiến,
Nguyện
mong nhân gian khắc khoải tìm về,
Ngước
nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu,
Ơn
Cứu Độ tuôn tràn từ Thánh giá.
Sr.Tuyết Mai- RNDM