Tiết trời se lạnh của những ngày cuối năm Phụng vụ báo hiệu
mùa gió chướng lại về…
Hàng cây xơ xác rì rào trong heo may thổi vào hồn tôi biết bao ký ức
tuổi thơ nơi xứ đạo Long Bình G2 yêu dấu.
Những ngày của hơn hai mươi năm trước
mùa đông còn lạnh lắm. Gió bấc buốt da thịt những đứa trẻ thiếu
ăn thiếu mặc như tôi. Nước lũ vừa rút đi để lại con đường quê lầy lội bùn nhơ. Những nhà tranh vách lá rệu rã qua thời gian chống chọi bão lũ.
Mọi người âm thầm dọn dẹp bèo rác
rong rêu vương đầy lối đi, rửa chút tàn dư phù sa theo lũ cuốn đọng lại mọi ngóc ngách khuôn viên nhà…
Cái buồn man mác len lỏi tâm hồn của những đứa trẻ
đang tuổi lớn đầy hoài bão mơ mộng. Gió bấc hằn trên da thịt mốc trắng, trên đôi môi khô khốc tím tái của bọn nhóc quần xoăn chân đất chúng tôi.
Tiếng ho rũ rượi của của người già yếu
phổi, tiếng thở dài của những ông bố
bà mẹ trước cảnh nhà hết tiền hết gạo sau
cơn lũ dài bế tắc chuyện mưu sinh đã ám ảnh tôi suốt nhiều năm cuộc
đời. Heo may buồn lắm…
“Thời gian như ngừng trong tê tái
Cây
trút lá buông theo chiều mây
Mưa
giăng mắc nhớ nhung tiêu điều
Sương thiết tha rơi ôi đìu hiu…”.
Đêm Đông của Nguyễn Văn Thương cất
lên đứt từng khúc ruột.
Trong cái tĩnh lặng của xóm nghèo,
một vài nhà có điều kiện phá tan cảnh
đìu hiu bằng âm thanh băng Casette, tuy nhỏ bé nhưng trong trẻo sâu lắng với những bài thánh ca Giáng sinh bất hủ. Các giọng
ca như Hương Lan, Tuấn Vũ, Elvis
Phương, Thanh Tuyền… thấm vào sâu thẳm
con tim mọi người: “Lạy Chúa, tôi con người không đạo; Tiền đồn đêm nay tinh tú vỡ
trong mây, lạnh về giăng ngập lối; Dư
âm mùa Giáng sinh; Hai mùa Noel; Mùa
hoa tuyết…”. Lời thánh ca vang lên tê tái cõi lòng, khiến ngay cả những tâm hồn khô cứng, băng giá nhất của gánh nặng mưu sinh cũng bị nghệ thuật
và tình yêu làm cho mềm
ra, cho run rẩy tê tái…
Buồn
vậy đó, nhưng tình quê, hồn xóm đạo đã đi vào cuộc đời tôi thật nhẹ nhàng đơn sơ, thật sâu lắng êm dịu, thật ngọt ngào lãng mạn… Xin dâng lên Chúa và quê hương
chút tâm tình của con gói gọn trong mấy lời thơ nhỏ bé:
“Sinh làm con bác nông dân
Tạ ơn Chúa đã ngàn lần thương con
Một sương hai nắng hao mòn
Gian nan rèn chí cho con nên người”.
Giáo xứ Hà Tiên - Giáo phận Long Xuyên