Thời nay, làm thánh không thôi thì không đủ, chúng ta phải có sự thánh thiện mà thời điểm hiện tại đòi hỏi.
Triết gia Simone Weil đã viết câu đó, và
bà đúng. Chúng ta cần những vị thánh mà thời điểm hiện tại đòi hỏi và tôi muốn
đề xuất một người mà tôi tin rằng phù hợp với mô tả này, đó là linh mục Henri
Nouwen, ngòi bút thiêng liêng nổi tiếng đã qua đời năm 1996. Sự thánh thiện của
ngài là gì và tại sao nó đặc biệt thích ứng vời thời hiện tại?
Henri Nouwen được cho là ngòi bút thiêng
liêng có sức ảnh hưởng nhất thế hệ chúng ta. Tuy nhiên, linh đạo của ngài không
phát xuất từ lòng sốt mến dễ dàng hay đức
tin chưa qua thử thách. Như tác giả Michael Higgins viết trong quyển tiểu sử
Nouwen, ngài là “một thiên tài sinh ra từ thống khổ”. Nouwen là vị thánh bị lo
âu dày vò, một vị thánh lý tưởng cho một thời đại chìm trong lo âu.
Ngài là con người lo âu, đau đớn, phức tạp
với một cá tính quá đỗi nhạy cảm. Ngài có xu hướng ám ảnh trong các mối quan hệ
thân thiết, có khi thể hiện những nhu cầu ấu trĩ như trẻ con và dù đã có được
biết bao tình yêu thương, được đón nhận và thành công, nhưng ngài luôn mãi bị
ám ảnh với ý thức, mình không được yêu thương thật sự và không có nơi nào là
mái ấm cho mình. Ngài còn nuôi dưỡng một vết thương trong lòng mà ngài không
bao giờ giải thích cho người khác cũng như không hòa giải với chính mình. Với
biết bao chuyện như thế, ngài lại còn có tính khí của một nghệ sĩ, vừa là một
ơn vừa là gánh nặng, và như nhiều nghệ sĩ khác, ngài phải đấu tranh để giữ sự
bình thường, thiết thực và cân bằng khi sáng tạo, tận hưởng sự tỉnh táo thực tế
và không vượt ra khỏi lời khấn khiết tịnh. Vì thế, ngài có thể lên sân khấu, tỏa
một sức sống mãnh liệt, rồi bước xuống sân khấu và vài phút sau đã bật khóc và
xin người khác an ủi mình. Về tính dục, dù đã có lời khấn độc thân khiết tịnh
và vẫn giữ trọn lời khấn, nhưng có những lúc ngài yêu đến ám ảnh một ai đó, đến
nỗi ngài chỉ có thể giữ trọn lời khấn và sự tỉnh táo bằng cách tìm đến bác sĩ
chuyên khoa.
Đây không phải là những điều mà bạn thường
đọc thấy nơi cuộc đời các thánh, ít ra là những thánh đã được chính thức phong
thánh và được xem là gương mẫu của thánh thiện, nhưng thật ra, nó chính là chất
liệu của sự thánh thiện. Triết gia Soren Kierkegaard, người mà linh mục Nouwen
ái mộ, đã định nghĩa một vị thánh như sau: thánh là người chỉ muốn một điều. Đó
là một việc không dễ dàng gì. Không phải vì chúng ta khó mong muốn điều đúng đắn,
nhưng vì chúng ta còn muốn nhiều điều khác nữa. Thánh Tôma Aquinô đã xác nhận,
mọi lựa chọn là một sự từ bỏ. Nói thế là nói ngắn gọn. Mọi lựa chọn là một loạt
những từ bỏ, và chính vì thế mà lựa chọn và thánh thiện đều là việc khó khăn.
Trong nhật ký của mình, linh mục Nouwen
mô tả sự đấu tranh của mình như thế này. Tôi muốn làm một vị thánh vĩ đại,
nhưng tôi còn muốn trải nghiệm mọi cảm giác mà những người tội lỗi cảm nghiệm.
Tôi muốn rút lui vào thinh lặng của cầu nguyện, nhưng tôi không muốn bỏ lỡ bất
kỳ điều gì trên đời. Tôi muốn chôn mình trong vô danh sống giữa người nghèo,
nhưng tôi cũng muốn viết sách, muốn người ta biết đến, muốn đi đây đó, gặp mọi
người và làm những việc thú vị. Đó là những điều mà ngài đã phải đấu tranh,
cũng như chúng ta vậy, nhưng cuối cùng, ngài đã tìm được cách để chỉ muốn một
điều.
Ngài làm bằng cách nào, làm sao bất chấp
tất cả mọi chuyện này, ngài đã trở nên một vị thánh ? Ngài làm được nhờ sự chân
thật khiêm hạ không bao giờ chối bỏ những đấu tranh vật lộn của mình. Ngài làm
được như thế nhờ ngài chấp nhận sự phức tạp của mình, bằng cách quỳ gối trong
những lời cầu nguyện bất lực, khi sức của ngài không đủ, và bằng cách để người
nghèo yêu mến mình. Và ngài làm như thế bằng cách chia sẻ những vết thương của
mình với mọi người, bằng cách tìm sự giúp đỡ của chuyên gia khi suy sụp, bằng
cách học lấy từ mọi nỗi đau, ám ảnh và đau lòng, rằng, đến tận cùng, trái tim
chúng ta mạnh hơn những vết thương và vì thế chúng ta có thể giữ được những cam
kết và cuối cùng có được bình an trong phức tạp, cám dỗ và đấu tranh.
Chắc chắn các vị thánh thời xưa đã có những
đấu tranh của riêng họ khi cố gắng chỉ muốn một điều, cố gắng dẫn truyền sinh lực
bất kham của họ và phó mình trong tay Thiên Chúa. Tuy nhiên, những câu chuyện
chúng ta nghe về cuộc sống các ngài lại có khuynh hướng làm nổi bật những nhân
đức hơn là đấu tranh. Ví dụ Mẹ Têrêxa cũng là vị thánh của thời đại chúng ta,
là vị thánh đã tạo nhiều cảm hứng tích cực. Với nhiều người chúng ta, cuộc đời
và nhân đức của Mẹ dường như quá xa vời với những đấu tranh rối ren và trần tục
của chúng ta, đến nỗi chúng ta xem Mẹ như một vị thánh để ngưỡng mộ chứ không
phải để noi gương. Dĩ nhiên như thế là không đúng. Mẹ cũng có những đấu tranh,
và là đấu tranh cực lớn. Nhưng khi kể lại chuyện đời của Mẹ, những đấu tranh đó
lại không thường được nêu bật.
Câu chuyện của linh mục Henri Nouwen và
các tác phẩm của ngài, lại nêu bật những đấu tranh, chứ không chỉ nhân đức và sự
khôn ngoan của ngài. Biết được sự trần tục trong những đấu tranh của ngài, có
thể gây nên ấn tượng rằng nơi ngài có ít điều đáng ngưỡng mộ hơn Mẹ Têrêxa. Có
lẽ thế. Nhưng, nơi cha Nouwen, chúng ta thấy một người mà chúng ta dễ noi gương
hơn.
Ronald Rolheiser
J.B. Thái Hòa dịch