CON LÀ CON CHA YÊU DẤU!
LỄ CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA
Từ hôm nay, chúng ta bước vào mùa Phụng vụ
mới, được gọi là “Mùa thường niên” hay “Mùa quanh năm”. Trong mùa này, chúng ta
không cử hành một mầu nhiệm đặc biệt nào của cuộc đời Đấng Cứu thế, mà cùng
nhau chiêm ngắm Đức Giêsu ở nhiều khía cạnh, khi Người thực hành sứ vụ thiên
sai, loan báo Tin Mừng Cứu độ.
Chúa nhật đầu tiên
này, cũng giống như bước khởi đầu của hành trình theo Chúa nơi người tín hữu,
Phụng vụ muốn giới thiệu với chúng ta về Đức Giêsu. Người là ai? Câu trả lời
đến từ chính Chúa Cha: “Con là Con Cha yêu dấu, Cha hài lòng về
Con“. Đây là lời Chúa Cha đến từ trời, không chỉ nhằm nói với Đức
Giêsu, mà còn như một lời giới thiệu với dân chúng, để họ nhận biết Người là
Đấng Thiên Sai, đồng thời mở lòng đón nhận những giáo huấn của Người. Trình
thuật của thánh Luca cho chúng ta thấy đây là một cuộc “thần hiện”, tức là
Thiên Chúa tỏ mình cho loài người được nhìn thấy. Ở đây, chúng ta thấy hình ảnh
Chúa Ba Ngôi: Chúa Cha thể hiện qua lời phán, Chúa Thánh Thần dưới hình chim bồ
câu; Chúa Con là Chúa Giêsu, được chính Chúa Cha long trọng giới thiệu. Cuộc
thần hiện này còn vĩ đại hơn cả việc tỏ mình cho ba đạo sĩ mà chúng ta đã long
trọng cử hành Chúa nhật trước.
Đức Kitô là ai đối với
chúng ta? Thưa, Người là Con Thiên Chúa, là Đấng các ngôn sứ loan báo từ ngàn
xưa. Nơi Chúa Giêsu, tóm gọn tất cả những gì mà Thiên Chúa Cha muốn nói với
loài người, vì Người là Ngôi Lời của Thiên Chúa đã mặc lấy xác phàm. Tuân theo
giáo huấn của Chúa Giêsu, tức là đang từng bước tiến gần tới gặp gỡ Chúa Cha,
vì “ai thấy Thầy là thấy Cha“, “ai đón
tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thày“. Kitô hữu đích thực là người
chuyên tâm lắng nghe và tuân giữ giáo huấn của Chúa Giêsu, để từng bước nên
đồng hình đồng dạng với Người, ngay khi còn sống ở đời này.
Nhân vật Gioan Tẩy giả
được nhấn mạnh trong Mùa Vọng, hôm nay lại xuất hiện. Trong dòng sông Giorđan,
Chúa Giêsu đã lãnh nhận phép rửa bởi «vị ngôn sứ cuối cùng» này. Giữa sa mạc
khô cằn, một dòng chảy là biểu tượng cho sự canh tân phục hồi. Đây cũng là biểu
tượng của sự sống. Phép rửa ông Gioan và các môn đệ ông thực hiện chỉ là nghi
thức sám hối. Chúa Giêsu đã hoà mình vào dòng người khiêm nhường nhận mình là
những tội nhân, để được ông Gioan rửa, mặc dù Người là Thiên Chúa chí thánh,
Đấng không hề biết đến tội lỗi, như thánh Phaolô đã viết: “Đấng chẳng hề biết tội là gì, thì Thiên Chúa đã biến Ngài
thành hiện thân của tội lỗi vì chúng ta, để làm cho chúng ta nên công
chính trong Ngài” (2 Cr 5, 21).
Giáo Hội dạy chúng ta,
khi nhấn mình trong dòng nước sông Giordan, Chúa Giêsu đã lập Bí tích Thanh
Tẩy, để rồi những ai được tẩy rửa trong dòng nước thánh, nhân danh Chúa Cha,
Chúa Con và Chúa Thánh Thần, sẽ được trở nên tạo vật mới và là nghĩa tử của
Thiên Chúa. Vì được dìm vào trong cái chết của Chúa Giêsu, chúng ta được mai
táng với Người. “Bởi thế, cũng như Người đã được sống lại từ cõi
chết nhờ quyền năng vinh hiển của Chúa Cha, thì chúng ta cũng được sống một đời
sống mới” (Rm 6, 4). Lễ Chúa Giêsu chịu phép rửa hôm nay nhắc cho
chúng ta vinh dự lớn lao của người tín hữu. Được rửa tội có nghĩa là lịch sử
đời chúng ta được chìm đắm trong dòng chảy tình yêu của Thiên Chúa. Đức Thánh
Cha Bênêđitô viết: “Sau khi lãnh nhận bí tích Thanh tẩy, đời tôi thuộc về Chúa
Kitô chứ không thuộc về tôi nữa… Được Chúa tháp tùng, vâng, được Chúa đón nhận vào
tình yêu của Người, tôi được thoát khỏi sợ hãi. Chúa bao bọc tôi và mang tôi đi
tất cả nơi nào tôi đi. Người chính là sự sống” (Youcat, tr. 168).
Là Kitô hữu, đó là vinh dự lớn lao. Tuy vậy,
đó không phải là một danh hiệu suông, nhưng gắn liền với bổn phận phải thực
hành để nên giống Đức Giêsu mỗi ngày. Lời mời gọi sám hối qua ngôn sứ Isaia
luôn mang tính hiện tại trong cuộc đời tín hữu chúng ta: mọi thung lũng hãy lấp
cho đầy; mọi núi đồi hãy bạt cho thẳng… khi nào con người thực sự thiện chí để
làm những điều này, vinh quang Thiên Chúa sẽ tỏ hiện, vương quốc an bình Chúa
hứa sẽ trở thành hiện thực. Một cách cụ thể hơn, thánh Phaolô khuyên chúng ta
từ bỏ lối sống vô luân và những đam mê trần tục, mà sống công chính đạo đức ở
trần gian. Những cố gắng khổ chế sẽ giúp tâm hồn chúng ta nên thanh thản, và
như thế, chúng ta sẽ được gặp Chúa ngay khi còn sống ở đời này.
“Con là Con Cha yêu dấu, Cha hài lòng về Con“. Đó là lời
Chúa Cha nói với Chúa Giêsu. Ước chi đó cũng là lời Chúa Cha nói với mỗi chúng
ta, ngay ngày hôm nay, và nhất là vào lúc sau hết của cuộc đời.
+TGM Giuse Vũ Văn
Thiên
Nguồn: TGP Hà Nội