Thuyền
con trăm lỗ Thầy ơi!
Đổ
sao cho hết sợ vơi tình Thầy
Con
ra từ chốn bùn lầy
Tanh
hôi, tội lỗi mang đầy trong tâm.
Thuyền
con chỉ toàn bóng râm
Hong
sao khô hết mưu thâm đã từng.
Thuyền
con lắm lúc muốn dừng
Lung
lay lạc hướng không chừng Thầy đau.
Con
ơi mình đã có nhau
Thuyền
con đã ướt Thầy lau khô rồi.
Tình
mình nào dễ có thôi
Cho
dù trăm lỗ vẫn chồi yêu thương.
Nay
Thầy ghé tặng Ngọc Hương
Ướp
con bằng chính mưa sương từ trời
Nhắc
con tâm ở trong Lời
Sợ
chi giông bão lời mời ra khơi.
Sợ
con thuyền nhỏ chơi vơi
Thầy
thương Thầy khắc khắp nơi tên Thầy
An
tâm vui bước bên Thầy
Ghi
trong tâm khảm tên Thầy tên con.
Sr.
Maria Hoàng Thái Thư, RNDM