Anh ơi!
Mùa
Vọng năm nay sắp qua rồi
Mở
mùa Giáng Sinh Người đến rồi đây!
Cứ tới mùa này
trong
em thật nhiều xúc cảm
nghĩ
về Chúng Mình
cứ
chờ đợi, mong ngóng nhau
rồi
em giận hờn vu vơ
vì
Anh chẳng đến cách trang hoàng,
xong
Anh vẫn khó nghèo đến và ở lại với em.
Anh ơi! Anh biết rõ phải không?
Trong mắt
em, Anh là tất cả
Anh là Tạo
Hóa là bầu trời là biển xanh
Anh là
thanh xuân của bao kẻ si tình
là hình tượng
trong riêng cõi lòng em.
Yêu như vậy đó nhưng em chỉ biết
nói thôi
đã thật
chờ đợi Anh được mấy mùa nào?
Mà chỉ
quay, trách cứ Anh bao điều chẳng hay.
Nào là trách Anh:
chờ
đợi và đi tìm người tội lỗi sám hối ăn năn
còn ngộ nhận bản thân là công
chính
mà sao
Anh chẳng đợi chờ?
Trách Anh cứ ở đâu khi em đau
khổ, yếu đuối
trách Anh
luôn im lặng trước mọi việc làm của
em…
Em đã trách Anh thật nhiều quá!
Mà chẳng
nhận ra rằng
Anh cũng
luôn thì thầm với em:
Trong tim
Anh, em luôn là tất cả
là bạn hữu
là Tình Yêu của Anh
khi biết
vậy em thấy mình tội lỗi dường nào
để Anh luôn
chờ đợi em trong cuộc sống nhộn
nhịp.
Em lang thang chạy theo những
thú vui trần thế
cứ vui đùa
thỏa thích
với những
ham muốn hèn hạ xác tục bủa vây.
Trong khi Anh luôn chờ đợi em:
chờ em nơi
thánh đường mỗi lúc,
đợi em từng
khoảnh khắc trong nhà chầu thánh
thiêng,
mong em
viếng kinh bên Hài Nhi nhỏ bé,
ngóng em
trở về từ muôn nẻo đường xa.
Anh tìm em khi em đi lạc lối
chẳng trách
cứ, phàn nàn gì về em
cứ dang rộng
vòng tay chờ đợi em kiếm tìm,
tìm kiếm
về với Anh trong mùa chờ đợi hồng
phúc
là dọn sẵn
tâm hồn, để đón chờ Anh đến
là luôn
phải hoán cải, sửa đổi, tu chỉnh mỗi ngày
cho sống
xứng đáng với ơn Người đổ xuống.
Anh ơi Anh!
Xin cùng em nhảy những điệu
Tango quyến rũ
cho em được
thứ tha muôn vàn tội lỗi
cho em được
sinh ra một lần nữa thôi!
Để em chờ đợi Người đến cách tâm
tình
cho niềm
tin và hy vọng nơi em sống lại
cho em được
luôn chiêm ngưỡng Thánh Nhan
nơi ánh
sao lạ trên bầu trời phương Đông
nơi hang đá,
máng cỏ cơ hèn
nơi mỗi hình
hài mang hình ảnh Anh nơi trần thế.
Anh Jena
Sinh viên lưu xá Đức Bà Truyền Giáo