Vào đầu
mùa đông, Mẹ Euphrasie khỏe lại và quyết tâm đến Ashburton để thành lập một cộng
đoàn mà mẹ đã hứa. Khi Mẹ Euphrasie, Mẹ Gabriel và năm sơ vừa bước ra khỏi tàu
tại Ashburton, họ thấy cha xứ và rất đông giáo dân cũng như những người thiện
chí đang đợi để đưa họ về nhà mới trong một đoàn rước. Họ tập trung tại nhà thờ
để chính thức chào đón các sơ, Cha Coffey tốt lành đảm bảo rằng buổi lễ sẽ
không quá dài. Nhiều giáo dân của Ashburton đã đi hàng dặm từ trang trại của họ
đến nhà thờ vào ngày hôm đó. “Đã muộn rồi,” ngài nói, “và chúng ta muốn trở về
trước khi trời tối. Chúng ta hãy nghe những bài hát do các em chuẩn bị cho dịp
vui này, và sau đó là phần trình bày của ca đoàn. Chúng ta có nhiều điều để nói
nhưng sẽ không có bài phát biểu nào nữa trong ngày hôm nay. Tôi sẽ ban phép
lành và sau đó chúng ta sẽ đưa các sơ đến tu viện mới của họ. "
Ngôi
nhà rộng và được chuẩn bị tốt, và trong vài ngày, các sơ đã mở một trường nội
trú nhỏ và một trường thu phí. Giáo xứ đã xây dựng một nhà thờ và một trường
nam sinh. Mẹ Euphrasie bắt đầu ngay việc vận động quyên góp để xây một ngôi trường
lớn miễn phí cho trẻ em nghèo.
Sáu tuần
sau, khi Ashburton đã được thành lập cách tốt đẹp, mẹ lên đường đến phía bắc, lần
này để thành lập hai cộng đoàn mới mà mẹ đã hứa với ĐC Luck ở Auckland. Trên đường
đi, mẹ dừng lại vài ngày ở Christchurch và vài tuần ở Nelson, nơi có nghi thức
nhận tu phục.
Với ba
sơ chuẩn bị cho sứ vụ của ĐC Luck ở Hamilton, mẹ khởi hành đến Đảo phía Bắc,
trên đường, họ ghé thăm New Plymouth. Ở đó, các công trình của các sơ đang phát
triển mạnh mẽ, trường học và trường nội trú gần như đã sẵn sàng để chuyển đi,
tòa nhà ba tầng mới lộng lẫy hiện đã gần hoàn thành.
Các sơ
rất vui khi gặp mẹ. Có một vấn đề nhỏ nảy sinh, họ nói, và cần ý kiến của mẹ.
Dường như có một số thay đổi nhỏ so với kế hoạch xây dựng ban đầu. Kiến trúc sư
và nhà thầu vào thời điểm đó đã đảm bảo với các sơ và Mẹ Euphrasie rằng những
thay đổi này sẽ tốn ít hoặc không phát sinh thêm chi phí, nhưng bây giờ họ đã
tăng thêm hàng trăm bảng Anh.
Mẹ
Euphrasie nhắc những người đàn ông này về thỏa thuận bằng miệng trước đó của họ
nhưng họ vẫn không thay đổi. Mẹ đã tìm kiếm trợ giúp pháp lý và họ đảm bảo với
mẹ rằng hợp đồng ban đầu vẫn còn giá trị. Lo lắng, mẹ đã thuê một kiến trúc sư
mới để bảo vệ quyền lợi của các sơ, và chuẩn bị lên đường đến Hamilton.
Trước
khi rời New Plymouth, mẹ bị viêm phế quản nặng khiến mẹ phải nằm nghỉ trong vài
tuần. Mẹ đã gửi ba nữ tu đến Hamilton trước vì biết rằng giáo xứ đang mong họ.
Trong
vòng vài ngày, các sơ viết thư kể cho mẹ nghe về sự chào đón nồng ấm mà họ nhận
được. Khoảng hai mươi năm trước, thị trấn Hamilton nhỏ bé là một tiền đồn quân
sự. Nó được xây dựng trên bờ sông Waikato rộng lớn, cho đến thời điểm này, đường
thủy là phương tiện giao thông duy nhất ở khu vực hoang vắng này.
Trung
đoàn đóng quân ở đây trong các cuộc chiến tranh Maori phần lớn là người
Scotland và Ái Nhĩ Lan, và những người Ái Nhĩ Lan đã xây dựng một ngôi nhà thờ
nhỏ bên cạnh đồn nhỏ ngay khi họ đến. Khi cuộc chiến kết thúc, họ phân phát phần
đất chiếm được của người bản địa cho quân nhân, một nhóm khá đông người Ái Nhĩ
Lan được phân bổ trên bờ phía đông của con sông đến nỗi khu định cư nhỏ này được
gọi đùa là thị trấn của những người Ái Nhĩ Lan. Khi gia đình của họ đến, những
người Ái Nhĩ Lan lập tức yêu cầu giáo dục (giáo dục Công giáo) cho con cái của
họ. Tuy nghèo, nhưng giáo xứ đã đón tiếp các sơ cách nồng hậu, họ tặng các sơ
hai mẫu đất gần nhà thờ để xây dựng tu viện và trường học, rồi ngay lập tức
quyên góp một phần nhỏ để giúp các sơ ổn định cuộc sống.
Biên
soạn bản tiếng Anh: Sr. Mary Philippa Reed - RNDM
Dịch
thuật: Sr. Agata Phượng Linh - RNDM