Alban, bị u não, kể lại lòng mến vị thánh tương
lai của anh
Alban, 23 tuổi,
bị u não, anh tin tưởng vào Chúa để đối diện với thử thách. Anh dựa vào lòng
tin và lòng mến Chân phước Carlo Acutis, với anh đó là năng lực cần thiết để
vác thánh giá. Để vượt lên thử thách với căn bệnh khủng khiếp này, Alban quyết
định “đầu hàng Chúa Giêsu” và hành động này đã làm cho anh được bình an.
Anh Alban 23
tuổi, đã xức dầu ba lần, anh tóm tắt: “Tôi luôn sống với lưỡi gươm treo cổ.”
Khi còn học trung học, vài tháng trước khi thi tú tài, anh bị những cơn đau đầu
và đau mắt tái phát. Lưỡi gươm rơi xuống: các bác sĩ thấy có một khối u lành
tính nằm giữa dây thần kinh thị giác và tuyến yên! Cuộc sống của anh bị đảo
lộn.
Trong vài năm, gia đình anh sống đủ trạng thái vui
buồn và rất nhiều thuốc để giúp anh tiếp tục chiến đấu! Thêm vào đó là đức tin
được vững chắc hơn. Anh nói: “Tôi nhận đức tin tử thuở thơ ấu như một ơn,
tôi dùng để chống chỏi với bệnh tật! Tôi giữ đạo, tôi đi lễ mỗi chúa nhật, tôi
vào hướng đạo, tôi giúp lễ… Nhưng lúc đầu tôi không nhận ra những chuyện này là
tạo cho tôi mảnh đất trù phú để tôi chịu đựng cú sốc… Khi nhìn lại những mốc quan
trọng trong đời, tôi được Chúa ban cho tôi lòng tin tuyệt đối vào Ngài!”
Anh cho rằng bí mật của hạnh phúc và niềm vui nằm ở
việc từ bỏ: “Trong đau buồn, từ bỏ mình, phó thác vào Chúa mang lại bình an
cho tôi!” Sự từ bỏ hoàn toàn được đổi mới khi anh đến với Bí tích Thánh
Thể, giúp anh vượt qua những giây phút nghi ngờ: “Tôi chưa bao giờ có một
giây phút nổi loạn, tôi đặt mọi sự vào tay Chúa Giêsu và tôi bình an. Nếu có
cám dỗ nghi ngờ, tôi nhớ lại các ơn tôi đã nhận, các ơn này giúp tôi có sức
chiến đấu!”
Cùng đồng hành với Đức Mẹ
Kể từ khi phát hiện khối u, anh đi bác sĩ không
ngừng, anh đã mổ năm lần, mỗi lần kéo dài từ năm đến mười hai giờ. Để cắt bỏ
khối u càng nhiều càng tốt, các bác sĩ đã cắt bỏ tuyến yên – tuyến sản xuất các
loại hormon khác nhau – nên anh phải uống thuốc hàng ngày. Một số phản ứng phụ
làm anh kiệt quệ, bị mệt mỏi nặng, mắt kém không thể lái xe. Anh buồn: “Tôi
đau, lẽ ra Chúa thương tôi, tôi xin Ngài chữa lành cho tôi, nhưng Ngài không
chữa…Với thân phận con người, tất cả những chuyện này có thể làm chúng ta nổi
loạn! Có vẻ vô lý khi chúng ta có đức tin, một đức tin tin vào một thực thể cao
hơn! Nhưng khi chúng ta vượt lên được những nghi ngờ này, Chúa sẽ ban ơn cho
chúng ta gấp trăm lần!”
Việc học của anh chứng minh: “Chúa đã dẫn dắt tôi,
dù phải bị mổ nhiều lần, tôi đã đậu tú tài. Tôi vào trường kỹ thuật!” Đời
sống sinh viên của anh gặp khó khăn vì vừa đi học vừa đi mổ… “Tháng 12 năm
2020, tôi xin dời ngày mổ ba ngày để thi học kỳ. Khi chụp MRI, bác sĩ cho biết:
Alban, đáng lẽ anh phải bị hôn mê hoặc ít nhất là liệt tứ chi! U nang lớn dần
chèn ép thân não, nơi truyền thông tin giữa cơ thể và não…” Sau đó anh bị
gián đoạn năm học đại học thêm một lần nữa.
Anh được nâng đỡ rất nhiều khi chữa trị… Từ năm 2018,
anh luôn mặc áo Đức Mẹ Carmel: “Trước mỗi kỳ thi, tôi lần chuỗi Mân Côi, tôi
giao phó bài vở cho Đức Mẹ để Mẹ giúp tôi nhớ bài. Và tôi thấy Đức Mẹ có kỹ
năng lạ lùng về các môn học của tôi, tôi làm được bài về cơ học chất lỏng và
quản lý sinh thái. Tôi thi đậu, chắc chắn là nhờ Đức Mẹ!”
Gặp cha mẹ Chân phước Carlo Acutis
Khối u này cũng giúp anh gặp Chân phước Carlo Acutis,
chân phước giúp anh vượt qua thử thách cho đến hôm nay. Năm 2019, lần đầu tiên
anh nghe nói về người có biệt danh Thiên
tài máy tính của Chúa Giêsu:
“Tôi nhanh chóng thấy được sự cộng hưởng giữa cuộc đời Carlo và của tôi!
Những câu rất đơn giản của Carlo giúp tôi đi sâu vào mầu nhiệm đức tin, đặc
biệt là Bí tích Thánh Thể… Về điểm này, đúng là Carlo đã tát một cái tát thiêng
liêng đích đáng vào mặt tôi! Trong thử thách của tôi, Carlo giúp tôi đào sâu
mối quan hệ với Chúa Kitô, tìm trong Bí tích Thánh Thể nguồn năng lượng để đổi
mới đức tin của tôi. Chúa Giêsu có lý do chính đáng khi Ngài neo Carlo trong
tình yêu Thánh Thể cho thế kỷ này.”
Anh nêu chứng từ: “Có hai lần tôi làm tuần cửu
nhật kính Carlo Acutis và tôi tránh được phẫu thuật. Không những Carlo cầu bàu
cho tôi về mặt tinh thần mà còn cả về thể chất, tôi luôn gần gũi với Carlo
nhiều nhất có thể… Tôi có thánh tích của Chân phước ở nhà, cha tôi là thợ đóng
tủ chuyên nghiệp, ông đang làm hòm đựng thánh tích cho tôi. Tôi đã được gặp cha
mẹ Carlo hai lần. Họ là những người đáng mến và nói tiếng Pháp rất giỏi. Thật
vô cùng cảm động, họ mong tiếp tục làm công việc của con trai mình.”
Ba ngày hôn mê thay vì mười ngày
Dù biết mình có thể chết bất cứ lúc nào, anh nói: “Khi
16 tuổi, tôi biết tôi sẽ có thể chết bất cứ lúc nào, dĩ nhiên tôi không muốn nó
đến ngày mai. Tôi muốn có thời gian để tôi thực sự hoán cải trước khi chết, tôi
tin tưởng vào Lòng Thương Xót Chúa!”
Anh thú nhận: “Tôi xin được chữa lành hoàn toàn và
lâu dài. Chúa muốn chúng ta nài xin Ngài. Gia đình, người thân cầu xin cho tôi.
Tôi biết tôi khó sống sót, nếu sống thì cũng bị di chứng. Theo lẽ tôi phải hôn
mê ít nhất mười ngày, nhưng chỉ có ba ngày… như sự phục sinh của Chúa Kitô, đó
là bằng chứng tốt đẹp nhờ lời cầu bầu của các thánh và nhất là của Carlo.”
Hôm nay Alban tận dụng từng ngày sống để “học cách
yêu” tốt hơn như Thánh Têrêxa Lisiơ đã khuyên.
Theo famillechretienne.fr,
Cyriac Zeller, 2024-06-12
Marta An Nguyễn dịch