Trong
quyển “The legend of the Bells”, John Shea kể rằng: Sau khi tạo dựng các giống
cây, Thiên Chúa muốn ban một món quà cho mỗi giống. Nhưng trước đó Ngài muốn
làm một cuộc thử nghiệm để xem cây nào xứng đáng nhận món quà nào. Ngài bảo “Ta
muốn các ngươi luôn tỉnh thức suốt 7 đêm”.
Những
cây trẻ rất nôn nao nhận quà nên thức suốt đêm chẳng có gì khó khăn. Tuy nhiên
sang đêm thứ hai thì điều ấy không còn dễ nữa. Hoàng hôn vừa buông xuống là một
số cây đã ngủ thiếp đi. Đêm thứ ba, số cây ngủ tăng thêm. Và cứ thế. Qua khỏi
đêm thứ bảy thì chỉ còn một số cây còn thức, đó là cây tuyết tùng, cây thông,
cây vân sam, cây linh sam, cây nhựa ruồi và cây nguyệt quế.
Thiên
Chúa rất vui lòng với những cây này. Ngài phán : “Các ngươi đã kiên trì một
cách rất đáng khen. Ta ban cho các ngươi món quà đặc biệt là được xanh tươi mãi
mãi. Các ngươi sẽ là những cây bảo vệ cho cả khu rừng. Ngay cả khi giá lạnh mùa
đông làm cho những cây khác phải chết thì các ngươi và con cháu các ngươi vẫn
sống và mãi mãi xanh tươi”. Từ đó trở đi, người ta gọi những cây ấy là những
cây trường xuân.
Kitô
hữu phải là những cây trường xuân giữa khu rừng nhân loại. Thế giới chung quanh
có thể ngủ vùi hoặc dần dà khô héo, nhưng kitô hữu vẫn tỉnh táo, vẫn thức, vẫn
mọc lên những chồi xanh tốt bằng cuộc sống chứng nhân của mình. Nói cách khác,
kitô hữu vẫn yêu thương giữa một thế giới hận thù, vẫn sống hòa thuận giữa một
thế giới đấu tranh, vẫn giữ vững tâm hồn chính trực giữa một thế giới dối gian,
vẫn hy vọng giữa một thế giới tuyệt vọng, vẫn tỏa ánh sáng rạng ngời giữa một
thế giới tối tăm.Nói một cách khác nữa, họ là những người thợ, những giáo viên,
những y sĩ, những cha mẹ, những con cái … lúc nào cũng tận tuỵ chu toàn trách
nhiệm của mình. Họ chính là những cây trường xuân. (FM)
Bài
Phúc Âm (Mc13,33-37) Chúa nhật I Mùa Vọng chỉ có 5 câu mà đã có tới 4 lần dùng
cụm từ “phải tỉnh thức”.
Mở đầu là lời kêu gọi “Anh em
phải coi chừng, phải tỉnh thức!”. Kết thúc cũng là lời kêu gọi: “Thầy nói với anh em đây và với mọi
người là phải tỉnh thức!”. Giữa hai lời kêu gọi đó, là một dụ ngôn ngắn kể
chuyện: người kia sắp đi xa, ông để nhà lại cho đầy tớ trông coi, chỉ định cho
mỗi người một việc và dạy phải tỉnh thức, vì không biết chủ về lúc nào. Sẽ
không may mắn cho người đầy tớ nào, khi chủ bất thần trở về, bắt gặp còn đang
ngủ mê.
Chúa
Giêsu dạy phải tỉnh thức giống như người canh cửa, sẵn sàng đón tiếp khi Chúa
đến thăm.Có hai trường hợp có thể nói là Chúa đến bất ngờ. Đó là cái chết đến
bất ngờ, và Chúa đến viếng thăm qua cuộc sống thường ngày.Cái chết đến bất ngờ
thì họa hiếm và chỉ một lần trong đời. Còn hằng ngày, Chúa đến với ta nhiều lần
qua tha nhân, qua những người bất hạnh, những người cần được giúp đỡ, những
người cần tình thương, những kẻ bé mọn, qua những biến cố cuộc sống. Không bao
giờ được quên ngày Chúa đến trong thời gian kết thúc của thế giới và đến trong
ngày cuối cùng của đời ta. Tích cực dùng thời gian hiện tại để chuẩn bị cho
tương lai vĩnh cửu của mình. Tỉnh thức như người đầy tớ đợi chủ đi xa không
biết về lúc nào. Thái độ tỉnh thức là “thắt
lưng cho gọn” và “thắp
đèn cho sẵn”. Luôn sẵn sàng để khi chủ về thì mở cửa và ân cần phục vụ.
Như thế, tỉnh thức đi kèm với sẵn sàng và nhanh nhẹn.
Tỉnh
thức để “đợi chủ về”. Người Kitô hữu chờ đợi Chúa đến trong vinh quang ngày
quang lâm và chờ đợi Chúa đến trong giờ sau hết đời mình. Vì thế, người Kitô
hữu sống cuộc đời hiện tại một cách rất nghiêm chỉnh, họ cố gắng làm phận sự ở
đời thật tích cực vì biết rằng đó là Thánh ý của Chúa và vì biết rằng hạnh phúc
đời đời của mình đang được chuẩn bị ngay từ bây giờ.
Thánh
Phaolô nhắc nhớ: “Anh em hãy
tỉnh thức và hãy cầu nguyện luôn!. .. hãy đề phòng, đừng để cho lòng trí mình
ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời, kẻo ngày ấy như một chiếc lưới
bất thần chụp xuống đầu anh em“. Ngài còn khuyên: “những ai tưởng mình đứng vững, hãy coi chừng kẻo ngã”
(1Cor 10,12).
Tỉnh
thức không “chè chén say sưa”,
là đừng quá đam mê những hưởng thụ đời này. Tỉnh thức không “lo lắng sự đời”, là không quá
mê say danh, lợi, thú. Luôn tỉnh thức như khi đang lái xe, luôn nhìn trước ngó
sau, tay ga vững vàng, chân thắng sẵn sàng, đi đường an toàn.Tỉnh thức là biết
chuẩn bị cho đời sau bằng cách vươn tâm hồn lên những chân trời cao thượng.
Người tỉnh thức sống ở đời này nhưng tâm hồn đã hướng về những giá trị tinh
thần vĩnh cửu đời sau. Tỉnh thức để không đánh mất phẩm chất cao đẹp của mình.
Bài
giáo lý về sách Công vụ Tông đồ trong buổi tiếp kiến chung tại quảng trường
thánh Phêrô, sáng thứ tư, 04/12/2019, ĐTC Phanxicô dạy: người mục tử phải tỉnh
thức, cha xứ phải tỉnh thức, các Linh mục phải tỉnh thức, Giám mục hay Giáo
hoàng cũng vậy. Hãy tỉnh thức để bảo vệ đoàn chiên và chăm lo cho bản thân, hãy
tự vấn lương tâm và nhìn xem nhiệm vụ chăm sóc này phải được thực hiện thế nào.
Thánh Phaolô nói: “Anh em hãy
ân cần lo cho chính mình và toàn thể đoàn chiên mà Thánh Thần đã đặt anh em làm
người coi sóc, hãy chăn dắt Hội Thánh của Thiên Chúa, Hội Thánh Người đã mua
bằng máu của chính mình” (Cv 20,28).
Tỉnh
thức để nhận ra mưu mô của ma quỷ, tỉnh thức trước những lôi cuốn của thế gian,
tỉnh thức trước những yếu đuối của con người xác thịt.Chúng ta đang sống trong
một xã hội có quá nhiều cám dỗ. Một xã hội đầy dẫy các tệ nạn, có nhiều lối
sống buông thả. Đó là môi trường là cơ hội thuận tiện cho ma quỷ ẩn núp và tấn
công. Cám dỗ ngày càng nhiều và ngày càng tinh vi dưới muôn hình dáng vẻ. Vì
thế, lời dặn dò của Chúa Giêsu ngày càng khẩn thiết: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ”.
Cơn cám dỗ độc hại nhất mà con người cần phải luôn tỉnh thức canh phòng và
trường kỳ chiến đấu bằng mọi cách, chính là lòng ích kỷ, quan niệm sống hẹp
hòi, thiển cận của chính mình, chỉ biết có mình mà quên kẻ khác, chỉ biết thu
vén lợi ích cho riêng mình mà quên quyền lợi kẻ khác.
Tại
các ngã ba ngã tư của đường phố đều có đèn đỏ đèn xanh rõ ràng, nhắc hướng cần
đi vào và cấm vượt ranh giới. Trong lương tâm, chúng ta không thấy rõ hệ thống
đèn đỏ đèn xanh. Mình phải tự phán đoán, chọn lựa và phân định. Không tỉnh thức
là đôi khi mình tự cho phép mình vượt đèn đỏ vô hình, và cũng không đi theo
hướng đèn xanh chỉ dẫn. Vài lần thấy quen. Rồi thấy xung quanh vô số người cũng
làm như vậy. Thế là thành thói quen phạm lỗi trên hành trình cuộc đời.
Tỉnh
thức là thái độ của một gia nhân trung thành. Tỉnh thức và đợi chờ với niềm hy
vọng là chủ sẽ trở về.
Tỉnh
thức là tâm trạng của một con người luôn bình an, thư thái. Thái độ sống này
giúp người Kitô hữu luôn làm cho mọi công việc hàng ngày trở thành lời nguyện
tạ ơn chân thành.
Người
tỉnh thức là người luôn cố gắng và nhiệt thành, biết thực thi những gì là chân
thật, ngay chính và đáng quý chuộng.
Người
tỉnh thức sống ở đời này nhưng tâm hồn đã hướng về những giá trị tinh thần vĩnh
cửu đời sau. Thời gian hiện tại là thời gian quyết định đối với số phận đời đời
của con người. Mỗi giây phút qua đi là không bao giờ trở lại. Thời giờ Chúa cho
ta sống ở trần gian là vô cùng quý báu, đây là lúc gieo mầm cho đời vĩnh cửu.
Ngày
Chúa đến sẽ khủng khiếp hoặc vui mừng là tùy cách sống hiện tại của mỗi người.
Mọi hành động, mọi tư tưởng đều được phơi bày ra trước ánh sáng của công lý,
không ai có thể che dấu một chi tiết nào.
Ngày
Chúa đến trong vinh quang để xét xử muôn dân sẽ là ngày cứu độ cho những ai
tỉnh thức và chuẩn bị sẵn sàng, nhưng sẽ là ngày kinh hoàng cho những ai đang
mê ngủ trong đam mê tội lỗi.
Để
tỉnh thức và cầu nguyện, chúng ta cần sống theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh
Thần và ánh sáng soi dẫn của Lời Chúa.
Sau
khi chịu phép Rửa Tội để trở nên một Kitô hữu, chúng ta dấn thân vào đời với
nhiều thử thách của niềm tin, phải chịu nhiều cám dỗ của phận người lữ thứ. Nếu
chúng ta tin rằng “Thiên Chúa
đã tuôn đổ đầy tràn ơn Thánh Thần xuống trên chúng ta, nhờ Đức Giêsu Kitô, Đấng
cứu độ chúng ta” (Tt 3,6) thì hãy vững tâm và tin tưởng tuyệt đối vào
quyền năng của Chúa Thánh Thần. Ngài sẽ không bao giờ xa rời chúng ta đâu! Điều
quan trọng là chúng ta có thành tâm để cầu xin và nhờ cậy Ngài, hay là không
thôi!
Hãy
tin tưởng và trông cậy vào Chúa Thánh Thần. Bảy hồng ân của Chúa Thánh Thần
luôn trao ban cho người: ơn khôn ngoan, ơn hiểu biết, ơn nhận thức, ơn chỉ bảo,
ơn dũng mạnh, ơn thánh thiện và ơn kính sợ Thiên Chúa. Hãy mở rộng tâm hồn đón
nhận ơn Chúa Thánh Thần và hăng hái cộng tác với chương trình của Ngài, nhờ đó “Hoa trái của Thần Thần là bác ái,
hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hòa, tiết độ”
(Gl 5,22-23) sẽ tràn đầy trong tâm hồn và đời sống của chúng ta.
Việc
gặp gỡ Chúa Thánh Thần rất dễ dàng. Chỉ cần hồi tâm lại, ý thức Ngài đang hiện
diện ngay trong bản thân mình, và muốn được tan hòa vào trong Ngài. Chúa Thánh
Thần sẽ mở tung cánh cửa ích kỷ. Ngài sẽ phá tan cánh cửa hẹp hòi. Ngài sẽ ban
thêm sức mạnh. Ngài sẽ quét sạch mọi lớp bụi bặm rêu phong. Ngài sẽ đổ tràn vào
hồn chúng ta nguồn sống mới giúp chúng ta chiến thắng mọi cám dỗ và hăng hái
lên đường.
Xin Chúa cho chúng con như ngọn
đèn chầu bên Nhà Tạm, thức luôn và sáng luôn trước nhan Chúa. Amen
Lm Giuse Nguyễn Hữu An
Website GP Cần Thơ