Achille Degeest- Trích trong ‘Lương Thực Ngày Chúa Nhật’
LỜI CHÚA: Mt
25, 1-13
Khi ấy, Chúa Giê-su phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: “Nước trời
giống như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể. Trong số đó, có năm cô khờ dại
và năm cô khôn ngoan. Năm cô khờ dại mang đèn mà không đem dầu theo. Còn những
cô khôn ngoan đã mang đèn, lại đem dầu đầy bình. Vì chàng rể đến chậm, nên các
cô đều thiếp đi và ngủ cả.
“Nửa đêm có tiếng hô to: Kìa, chàng rể đến, hãy ra đón người. Bấy
giờ các trinh nữ đều chỗi dậy, sửa soạn đèn của mình. Những cô khờ dại nói với
các cô khôn ngoan rằng: “Các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em đã
tắt cả”. Các cô khôn ngoan đáp lại rằng: “E không đủ cho chúng em và các chị,
các chị ra (nhà) hàng mà mua thì hơn”. Song khi họ đang đi mua, thì chàng rể
đến. Những trinh nữ đã sẵn sàng, thì theo chàng rể cùng vào tiệc cưới, và cửa
đóng lại. Sau cùng các trinh nữ kia cũng đến và nói: “Thưa ngài, xin mở cửa cho
chúng tôi”. Nhưng người đáp lại: “Ta bảo thật các ngươi, ta không biết các
ngươi”. Vậy hãy tỉnh thức, vì các con không biết ngày nào, giờ nào”.
Dụ ngôn mười người
trinh nữ mặc dầu rất phổ biến cũng là một trong những dụ ngôn khơi dậy nhiều
biện giải thông thái nhất. Ở đây chúng ta giới hạn vào cách giải thích và vào
một trong những suy tư rút từ truyền thống sống động của Giáo hội. Có phải Chúa
dùng một việc thông thường làm căn bản cho dụ ngôn của Ngài hay không, một lễ
cưới người ta có thể thấy luôn? Đúng, nhưng Ngài sắp đặt lại theo cách riêng để
làm nổi bật điểm chính xác trong giáo huấn của Ngài: Mọi chi tiết trong dụ ngôn
không tương ứng hẳn với cách cử hành các lễ người ta có thể thấy được, nhưng
chúng được xếp đặt sao cho nổi bật sự cần thiết phải sẵn sàng để gặp gỡ Thiên
Chúa. Bổn phận phải sẵn sàng có ý nghĩa gì và hậu quả ra sao?
1)
Sẵn sàng có nghĩa là đã chuẩn bị đầy đủ.
Nên lưu ý dụ ngôn
không trách các cô đã ngủ, nhưng trách các cô đã không dự trù số dầu cho đủ.
Các cô đã không chuẩn bị kỹ để ứng phó với tình thế. Áp dụng cho cuộc sống Kitô
hữu, có thể nói việc chờ đợi Thiên Chúa (trong các ân huệ hàng ngày, hay khi Ngài
đến ngày lâm tử) không đi đôi với sự chểnh mảng, nửa vời, đãng trí. Thiên Chúa
luôn nhập bất thần vào cuộc đời chúng ta. Ngài đòi hỏi chúng ta phải giữ lòng
ngay luôn sẵn sàng tiếp đón Ngài. Người ta sẽ thiệt hại rất nhiều nếu thiếp ngủ
quên đi 1 thiếu sót về bác ái, một lầm lỗi của lương tâm, một khiếm khuyết
trung thành. Cụ thể điều này kêu gọi chúng ta hãy sống mỗi giây phút cuộc đời
với quyết tâm hết sức chu toàn tất cả bổn phận.
2)
Sẵn sàng có nghĩa là lãnh trách nhiệm lo toan chứ không cậy dựa
vào kẻ khác.
Các cô khờ dại chắc có lẽ đã nghĩ, nếu thiếu
dầu sẽ nhờ bạn các giúp. Trên bình diện Giáo hội, chúng ta phải giúp đỡ lẫn
nhau, vì tình liên đới nối kết chúng ta. Nhưng có một mức độ cá nhân ở đó chúng
ta là những kẻ duy nhất mang trách nhiệm về mình. Không ai có thể sớt cho chúng
ta đức tin, đức cậy và đức mến mà chúng ta đã lơ là như các cô khôn ngoan ở vào
hoàn cảnh không thể chia số dầu đem theo, không ai ở trong Giáo hội có thể san
sẻ tương quan cá nhân riêng với Thiên Chúa. Sự trung thành của chúng ta đối với
Thiên Chúa có thể được nâng đỡ nhiều trong việc các thánh thông công, nhưng các
thánh không thể bổ khuyết trách nhiệm riêng của chúng ta.
3)
Hậu quả những cố gắng trung thành của chúng ta rất lớn lao.
Câu kết luận dụ ngôn
thật đáng sợ: thật Ta nói cho các ngươi hay, Ta không biết các ngươi. Người ta
vui mừng vì các trinh nữ sẵn sàng được vào phòng tiệc bao nhiêu, người ta lại
sợ vì các cô đến chậm bị loại bấy nhiêu. Như thế có một cái “quá trễ” đè nặng
trên định mệnh nhân loại. Nó nằm ở chỗ nào? Đây là một mầu nhiệm bất khả thấu.
Chúng ta biết lòng nhân lành Chúa khôn cùng và dung thứ tự do nhân loại đến
những giai đoạn cuối tận, nhưng có một lúc mọi sự đều chấm dứt. Chuẩn bị cho
giờ phút mà chúng ta không biết, chúng ta cần sắp đặt sẵn sàng để đón tiếp
Thiên Chúa tức thời, nếu Ngài đến tức thời và để chờ đợi Ngài nếu Ngài để chúng
ta chờ đợi. Thiên Chúa đóng cửa không nhận con người sau những thiếu sót có
hiểu biết và cố ý nào, chúng ta không cần phải tưởng tượng ra. Nhưng sự thực
phải khiến chúng ta suy nghĩ. Điều ấy có thực.