Lòng thật dịu êm tươi
sáng trong tinh mơ ngày mới hôm nay. Sứ thần truyền tin Trinh Nữ thụ thai.
Trinh Nữ cúi đầu lặng lẽ thuận thụ thưa "Xin Vâng". Ngôi Lời Nhập Thể
như hạt sương, im lìm nhẹ êm đậu xuống lòng mẹ, cũng là đậu xuống lòng đất. Lời
Xin Vâng của Trinh Nữ khiến Ý Cha thể hiện, Danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến.
Lời Xin Vâng để cưu mang Đấng Xin Vâng trọn vẹn mà nhập thể và treo thân trên
Thánh Giá.
Cuộc đời có vô vàn biến cố. Dòng lịch sử trải qua bao chuyện kinh thiên động địa. Nhưng không biến cố
nào vĩ đại mà tươi đẹp, lớn lao mà âm thầm, cao cả mà tinh khiết như biến cố
trung tâm vũ trụ xảy ra trong ngôi nhà Nazareth, với Trinh Nữ Maria. Bên ngoài,
mọi sự vẫn bình thường. Các cô thiếu nữ vẫn đội vò lấy nước. Những bé thơ vẫn
chạy nhảy nô đùa. Nhà hàng xóm con gà vẫn cục tác cục ta. Nhưng vũ trụ bây giờ
đã hoàn toàn đổi khác. Trong im sâu lòng đất, trong im sâu lòng vũ trụ, có sự
linh thiêng vô cùng lặng lẽ hiện diện. Trái đất và vũ trụ xinh đẹp, tinh trong,
thánh khiết như Người Mẹ Trinh Khiết cưu mang Ngôi Lời Thiên Chúa.
Suốt ngày hôm qua, lòng
cũng êm ả vui vẻ thương yêu. Mọi thứ nơi mình nơi người đều sáng trong, giản
dị, dễ thương. Cả trời đất đều sáng trong, giản dị, dễ thương. Hồn cứ mưng mưng
điều gì hơn là hạnh phúc.
Lên youtube, nhìn các
hang đá lập loè đủ kiểu vùng Đồng Nai Xuân Lộc, mà vui, mà thương. Ngày xưa,
đại kỵ với thứ tôn giáo lập loè xanh đỏ chớp tắt. Bây giờ thì vui và buồn cười.
Những con đường cả mấy chục km đèn đóm. Những nhà thờ biến cả sân rộng mênh
mông thành núi non hang hốc lung linh chớp tắt chập chùng. Những con tuần lộc
kéo ông già Noel bụng phệ ngóc lên ngóc xuống mà có đi xa được đâu. Những con
lạc đà bướu to chở các nhà đạo sĩ râu ria xồm xoàm phát ớn. Bố Giuse cứ mãi cưa
lên cưa xuống. Mẹ Maria thêu vá thêu vá mãi không thôi. Có nơi bây giờ bé Giêsu
nằm mở tay khép tay oai ra phết. Tất cả mọi nhà thờ, mọi giáo xứ, như đang tham
gia vào một trò chơi lớn, một cuộc hoá trang đồng diễn vô cùng hoành tráng đủ
mọi sắc mầu. Chẳng có mấy tâm tình tôn giáo đâu. Nhưng vui. Vui chứ. Nghĩ đến
người nghèo. Nhưng thôi. Cả năm, các giáo xứ bỗng bừng bừng lễ hội. Dân chúng
vui. Và nhất là các cụ thiếu nhi cứ tròn xoe con mắt vì lạc vào cõi thiên thai
lạ lùng đủ kiểu. Vui. Vui chứ!
Ư! Đời đẹp. Đời vui. Đời như trò chơi mà cả người lớn cũng hăm hở khùng điên tham dự. Đời là những trò chơi cho các bé thơ. Đời là của bé thơ. Đời dù tội lỗi ác độc tùm lum, nhưng sâu xa ra, trong đáy thẳm đời, trong đới thẳm đày, vẫn là vô cùng tinh trong, thánh khiết, linh thiêng và thơ dại. Không. Không bao giờ chê bai chán ghét cuộc đời đâu. Dù thế nào chăng nữa, vẫn xin nhìn cuộc đời là trò chơi lớn, và cũng là Đền Thờ tinh trong thánh khiết, nơi Lời Nhập Thể nhào vô đây một trận.