TẬP SINH NĂM 1 2023

NHÓM TIÊN KHẤN 2023

Chuẩn Sinh Dòng Đức Bà Truyền Giáo 2023


GIẢI KHÁT TÂM LINH

Ve kêu ra rả cả ngày. Cây phượng ngoài sân đã có nụ. Trời càng ngày càng nóng, quạt quay phành phạt cả ngày mà chẳng mát tí nào. Nóng từ cành cây ngọn cỏ cho đến tận cùng cõi lòng.

- Nước không chị ơi, uống một lần là không còn khát nữa, giải khát cuộc đời đi chị!

- Uh, thuốc độc cũng uống một lần là không còn khát nữa. Chị trả lời cho cái kiểu quảng cáo láo lếu.

Tên tiếp thị ném tờ giấy vào sân rồi tiếp tục đi. Chị không tin có cái thứ nước đó trên đời nhưng vẫn lượm tờ giấy, đây là điểm mâu thuẫn chính yếu trong con người chị.

Tối nay chị đứng hóng gió ở ban - công, gió lồng lộng mà tâm chị thì cứ khô rông rốc. Đã từ lâu mọi thứ đều được chị đưa về mức 0, tức là trạng thái bình thường. Hạn hán cảm xúc.

Giữa đất trời mênh mông này, chị chỉ là kẻ vô danh tiểu tốt, chị chẳng là gì nên người ta cứ thoải mái làm chị tổn thương. Đã nhiều lần chị lùng sục lại những thứ đã làm cho tâm hồn chị trở nên khô nứt bởi cái nóng khắc nghiệt của hoàn cảnh. Cũng biết bao lần chị muốn bơi qua bên kia bờ để cái nắng không đổ bóng trên chị nữa, nhưng cái cảm giác bị sặc nước xém chết đã tạm trú trong người chị qúa lâu nên bao lần đưa chân xuống cũng là bấy nhiêu lần đưa chân lên.

Dạo này nhiều người lạ tự nhiên xuất hiện rồi khuấy tung lên cái nóng, cái nắng, cái khô, cái hạn trong lòng chị. chị nhớ lại:“Không khí sau một trận mưa to là trong lành nhất. Nước sôi để nguội uống vào càng sạch sẽ. Con mắt vừa khóc xong là sáng nhất. Cách nghĩ sau mỗi lần tổn thương càng chín chắn hơn”.

Đã đến lúc giải hạn tâm linh. Chị chợt nghe ra điều gì đó bằng thứ ngôn ngữ im lặng. Chị muốn có thứ nước quảng cáo: “Ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời” (Ga 4, 14) chỉ có thứ nước đó mới đủ đổ đầy vào những khe nứt trong từng ngõ ngách nơi tâm  chị. Chị lại chợt hiểu rằng nước đó ở ngay chính những vết nứt tâm hồn, nơi mà Giêsu luôn chờ chị.

Chẳng còn hơi hám của gió đâu nữa mà sao chị thấy trong lòng man mát chi lạ.


Maria Thái Thư Rndm