Ngày
thứ Tư mùa Chay, người Công Giáo ăn chay, tôi nhớ đến câu truyện: Mèo Ăn Chay.
Có một
con mèo già: “tóc bạc da mồi”, mắt mờ nhìn vật vờ mọi thứ; tay chân nhức mỏi đi
khều khào. Đã lâu nó không bắt được một con chuột nào, nên nó ẫm ức lắm. Nó quyết
định bày mưu, lập kế sống mùa chay với ba điều.
– Cầu
nguyện: mèo già đeo tràng hạt, ngồi đọc kinh … meo meo suốt.
– Ăn
chay: mèo già tâm sự với chuột, rằng từ
nay nó không bắt chuột nữa vì nó tu hành nên kiêng ăn thịt.
– Làm
việc thiện: Mèo già cào cào rách bao lúa để cho chuột ăn, thậm chí nó canh chó cho chuột vào nhà ở.
Lúc đầu,
đàn chuột nửa tin, nửa ngờ. Nhưng mấy ngày sau vẫn thấy mèo ngồi đọc kinh và chỉ
ăn rau. Chúng tin là mèo già ăn chay, sám hối thật. Cả đàn không còn lo lắng sợ
bị mèo thịt nữa.
Một buổi
tối, cả đàn lại xếp hàng một đi qua chỗ mèo già ngồi để vào hang. Mèo ta biết
thế, liền cho đàn chuột chui vào hang chỉ còn lại con cuối cùng, liền vồ lấy nuốt
chửng. Hôm đầu, thấy thiếu một con thì chúng đâm hoang mang. Con chuột đầu đàn
nghi là mèo già bắt, hôm ấy thử đi ở cuối cùng xem sự thể ra sao.
Mèo ta
nhe răng, giơ vuốt ra vồ, chuột đầu đàn chỉ kịp kêu thét lên báo cho cả đàn rồi
cũng bị mèo nuốt chửng. Từ đó lũ chuột luôn nhắc rằng chớ có bao giờ tin những
kẻ độc ác giả nhân giả nghĩa mà thiệt mạng.
***
Đôi
khi tôi trở thành con mèo già ăn chay. Thay đổi bộ mặt: cầu nguyện, ăn chay,
bác ái vài ba hôm để khỏa lấp mắt người đời. Sau vài ngày, tôi lại trở về con
người cũ. Tâm không thay đổi.
Điều
có thể làm tâm thay đổi là nhận ra tôi chỉ là CÁT BỤI. Nhớ hôm thứ Tư mùa Chay,
tôi được xức tro, linh mục nói: “TA LÀ THÂN CÁT BỤI, SẼ TRỞ VỀ BỤI TRO”.
Xin đọc
lại ca khúc Trở Về Cát Bụi của Lê Dinh để thổi vào hạt bụi đời mình:
Sống
trên đời này người giàu sang cũng như người nghèo khó
Trời
đã ban cho ta cám ơn trời dù sống thương đau
Mai
kia chết rồi trở về cát bụi giàu khó như nhau
Nào
ai biết trước số phận ngày sau ông trời sẽ trao.
[ĐK:]
Này
nhà lớn lầu vàng son.
Này
lợi danh chức quyền cao sang.
Có
nghĩa gì đâu sao chắc bền lâu. Như nước trôi qua cầu.
Này
lời hứa này thủy chung
Này
tình yêu chót lưỡi đầu môi
Cũng
thế mà thôi sẽ mất ngày mai
Như
áng mây cuối trời.
Sống
trên đời này tựa phù du có đây lại rồi mất
Cuộc
sống mong manh xin nhắc ai đừng đổi trắng thay đen
Nào
người sang giàu đừng vì tham tiền bỏ nghĩa anh em
Người
ơi xin nhớ cát bụi là ta mai này chóng phai.
*
Người nhớ cho ta là cát bụi
Trở
về cát bụi xin người nhớ cho.
Tôi chợt nhớ về đại dịch vừa qua, từng lớp người
chết trên xe cứu thương nằm chờ thiêu tại Bình Hưng Hòa, tại Ấn Độ xác chết
trôi vào bờ như bèo dạt.
Lại vừa
qua tại Thổi Nhĩ Kỳ – Syria, trận động đất trong 3 phút đã vùi chôn hơn 40.000
sinh mạng. Con người lẫn trong cát bụi, bởi chính con người không hơn gì bui
cát khi chết đi.
***
Thưa
Chúa, mùa Chay này và những lúc con kiêu ngạo, xin cho con nhớ mình chỉ là thân
cát bụi: cầu nguyện để có Chúa, ăn chay để tu cái tâm – luyện cái tánh, bác ái
để mua yêu thương – bán đi hận thù.
Không
biết, không nhận, không nhớ mình là thân cát bụi, tôi chỉ như “Mèo ăn chay” sống
chờ thời cơ.
Hiên Vắng
Nguồn: GP Cần Thơ